“Hahaha, Tử Khải huynh, đắc tội rồi, vợ ta lải nhải vài câu nên tới trễ một tí, tại hạ đây liền tự phạt ba chén.”
“Này! Nhìn xem, đạo sĩ kia thật là kỳ quái, đạo bào lại có thể màu đỏ cơ đấy…”
Cho đến khi tiểu nhị mang thức ăn lên, Lý Hoả Vượng cũng không nghe ngóng được tin tức gì giá trị.
Lúc đầu, theo hắn hiểu biết, thị trấn này cách am ni cô không xa, dù là tốt hay xấu thì cũng phải có ảnh hưởng nhất định với những người lân cận mới đúng.
Kết quả là, đánh giá từ phản ứng của người dân thị trấn, sự tồn tại của am ni cô chiếm phần trăm rất thấp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây