Trong sơn động tối tăm, toàn thân Lữ Tú Tài nặng nề ngã xuống đất, vất vả chống một tay xuống đất, hắn muốn chống cơ thể mình ngồi dậy.
Nhưng lúc này hắn như đang cõng một con lừa trắng trên lưng thật, bị hình xăm trên người đè nặng đến mức không nhúc nhích nổi, ánh sáng trắng phát ra vô cùng nặng nề giống như đúc sắt.
“Sao lại... thế này!”
“Tại sao Vô Sanh Lão Mẫu muốn ngăn cản ta! Đó là tà tông ăn thịt người mà! Chúng đều là kẻ xấu xa!”
Lữ Tú Tài với vẻ mặt khó mà tin được cảm thấy tất cả mọi nhận thức trước đây của mình đều sup đổ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây