Lý Hỏa Vương lảo đảo từ dưới đất đứng lên, nhìn xa xa rồi cười lạnh một tiếng.
Gia Cát Uyên thật sự đã ra tay, những người này tuyệt đối không phải đối thủ, dù Gia Cát Uyên này chỉ là Gia Cát Uyên giả do chính hắn tu luyện đi nữa.
Nhưng tiếc nuối duy nhất chính là hình như lần này Tâm Bàn của Thiên Trần Quốc không đi theo, tiếc là không thể nhân cơ hội một mũi tên bắn trúng hai con chim.
Nhưng nhân cơ hội này có thể làm suy yếu sức mạnh của quốc Thiên Trần cũng tốt, dù sao có còn hơn không. Lý Hỏa Vượng nghĩ về điều đó, rồi chuyển ánh mắt về phía những kẻ phản bội đang như ngồi trên đống lửa. “Còn có thể nhân cơ hội này để đánh một số kẻ có động cơ đen tối ở Đại Tề, nói chung mình cũng chẳng mất mát gì”
Nghĩ đến những kẻ phản bội bản thân để nhờ vả Thiên Trần Quốc nhằm kiếm chút lợi ích, căn bản là không có cơ hội.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây