“Dịch Đông Lai, ta không quan tâm mình có phải là Ti Mệnh hay Quý Tai gì đó hay không! Còn Thanh Vượng Lai ta càng không quan tâm, hắn là loại người vô tình, qua cầu rút ván, nếu họ đều là ảo giác thì càng tốt!”
“Bây giờ tất cả đã kết thúc, ta muốn ra ngoài, ta muốn được sống yên ổn!”
“Nếu những thứ kia đều là ảo giác như ngươi nói, vậy thì tới đây! Cho dù bằng cách nào cũng hãy đem chúng tới đây! Ta chấp hết!”
Lý Hỏa Vượng kiên định nói: “Nếu ngươi có khả năng khiến ta vĩnh viễn không gặp lại họ, ta sẽ tin lời ngươi!”
“Tốt lắm, bây giờ để ta nói cho ngươi biết rốt cuộc những điều ngươi trải qua trước đây cái nào là ảo giác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây