Những người này lúc đầu đều cùng nhóm với hắn, dù trong mắt người khác họ là người mắc bệnh tâm thần nhưng họ luôn sẵn sàng nói chuyện với hắn, điều này khiến Lý Hỏa Vượng rất cảm kích.
Người thêm gấm thêm hoa rất nhiều, nhưng người cứu người khác lúc gặp khó khăn hoạn nạn lại rất ít. Thấy hắn giết nhiều người như vậy, những người bên ngoài nhất định nghĩ hắn là kẻ mất trí tùy ý giết người.
Sau khi chào hỏi qua loa với họ qua bức tường ngăn cách, Lý Hỏa Vượng lại nghe thấy giọng nói của Triệu Đình: “Buông ra... chúng ta... sẽ... cứu... đi”
Nghe vậy, trái tim của Lý Hỏa Vượng đột nhiên như đóng băng, lời nói của Triệu Đình hôm nay dường như khác với trước đây, hắn ngập ngừng hỏi:
“Có phải Thanh Vượng Lai đã nói chuyện với ngươi không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây