Lý Hỏa Vượng há to miệng, xé một miếng thịt trên mũi kiếm xuống, nhìn những người khác đang ăn như hổ đói:
“Ăn no chưa? Ăn no rồi thì làm việc thôi.”
Những người khác mặc quần áo được hơ khô vừa gặm thịt trong tay vừa đi ra khỏi phòng bếp theo Lý Hỏa Vượng.
Hắn cũng không lục tung trại lau sậy này như một con ruồi không đầu, mà đi thẳng đến từ đường của nhà họ Nguyên. Cái chỗ tồi tàn này cũng quá loạn rồi, mình cần một người dẫn đường địa phương.
“Đừng...đừng giết ta!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây