Mỗi một người đều lê cơ thể mệt mỏi tột cùng chậm rãi rời khỏi chiến trường tanh máu ngổn ngang đó, dựa vào ý chí chống đỡ đi đến trước trận doanh của mình, rồi trực tiếp ngã mềm nhũn dưới đất, không còn biết gì. Bạch Linh Miểu toàn thân dính máu loạng choạng xuyên qua những máu thịt đó, họ không chết được, đợi sau khi hồi phục sức lực, họ có thể đứng lên.
Hai ngày trước, Bạch Linh Miểu đã khóc cạn nước mắt, mệt mỏi vô cùng đến mức nàng chỉ có thể cho tín đố Bạch Liên Giáo còn chút hơi sức về đường khẩu ngủ tiếp.
Lúc này, đầu óc Bạch Linh Miểu vang lên tiếng ong ong, dường như đầu của mình không phải là của mình nữa, quá thê thảm, tất cả quá thê thảm.
Nhìn khoảng đất máu nhúc nhích được hình thành từ xác thịt phía xa, lúc này trong lòng Bạch Linh Miếu không có chút xao động nào, khoảng thời gian này, nàng thực sự trả qua quá nhiều việc.
Đúng lúc này, một đám người mặc đạo bào màu đen chậm rãi tư đám đông đi đến, họ cố hết sức nhẹ nhàng không đánh thức người nào, đến bên cạnh mỗi một người, đều quỳ xuống đặt tia mà đỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây