Lý Hỏa Vượng cảm thấy có gì đó không ổn, hắn nắm chặt tay rồi đập mạnh vào đầu mình mấy cái.
Sau khi cảm thấy làm vậy cũng không có ích gì, Lý Hỏa Vượng lấy ra một cây kim dài rồi cắm nó vào giữa các ngón tay của mình. Cơn đau dữ dội cuối cùng cũng khiến hắn không còn nghĩ ngợi gì nữa. “Hầy” Lý Hỏa Vương mồ hôi lạnh chảy ròng chậm rãi thở ra một hơi, liếc nhìn đạo bào màu đỏ trên người mình, nghiến răng nghiến lợi. Mặc kệ Ti Mệnh là cái gì, nếu bây giờ nó là kẻ địch hiện tại của mình thì nhất định phải đối mặt.
Mà vào lúc này, Lý Hỏa Vượng đột nhiên chú ý đến một tầm mắt.
“Là ai? ! Đi ra!”
Khi Lý Hỏa Vượng khẽ quát một tiếng, ba xúc tu lập tức rút ba thanh kiếm ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây