Trong đầu Lý Hỏa Vượng lóe lên từng chút ký ức ngày xưa, nhà trẻ, tiểu học, cấp hai, cấp ba.
“Đó đều là hình chiếu ư?”
“Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”
“Tại sao ngươi lại nghĩ không thể nào? Không có gì là không thể, chỉ là trước đây ngươi không phát hiện ra thôi”
“Thế này đã là gì, người thông minh luôn luôn thuộc số ít, ngươi xem, ngoại trừ số ít người ý thức được mình là hình chiếu ra, hàng tỷ người đó đều đần độn ngu ngơ sống một đời”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây