Khi hắn đứng lên trên mặt đất lần nữa, lúc này mưa đã tạnh, ánh nắng ban mai mỏng manh xuyên qua, rải lên khuôn mặt cháy sém của Lý Hỏa Vượng.
Không khí sau cơn mưa rất trong lành, mặc kệ thứ kia rốt cuộc đã chết hay là tàn phế thì xem ra mọi thứ đều đã kết thúc rồi.
Ba đứa trẻ khỉ thấy vậy, gần như hoàn toàn coi Lý Hỏa Vượng là thần tiên, trong mắt mang theo sự sùng bái cực độ quỳ rạp trên mặt đất, không ngừng dập đầu với hắn.
Lý Hỏa Vượng hoàn toàn không quan tâm người khác nghĩ như thế nào. Lúc này hắn đang ngắm nhìn bầu trời không một gợn mây mà suy nghĩ đến chuyện khác.
Bất kể thứ đó là gì, rõ ràng đây không phải là một thứ tà ma thông thường, nhưng nếu nói là Ti Mệnh thì hắn lại cảm giác nó không đến mức đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây