Sau khi xỏ giày vào, Lý Hỏa Vượng cũng không có việc gì để làm trong phòng bệnh đơn vắng vẻ này, vì vậy hắn dứt khoát đứng dậy đi về phía phòng ăn ăn sáng.
“Tuế Tuế, ngươi có đói bụng không?”
Bữa sáng ở bệnh viện tâm thần Khang Ninh không có gì bất ngờ, bánh bao trắng muốt còn có cháo loãng.
Lý Hỏa Vượng bưng đĩa thức ăn tới ngồi ở trong góc từ từ ăn, trong lòng thầm tính toán xem bao lâu nữa thì mình có thể xuất viện. Vệ sĩ mắc chứng rối loạn lưỡng cực đã xuất viện, nếu như không có chuyện gì bất ngờ thì người trong nhóm xuất viện tiếp theo chắc là mình. Khi Lý Hỏa Vượng chuẩn bị tiếp tục ăn sáng thì đột nhiên cảm thấy sau lưng căng thẳng. Chờ hắn quay đầu lại thì thấy Tiền Phúc mắc chứng tâm thần phân liệt đang đứng ở phía xa nhìn chằm chằm về phía mình.
Thấy Tiền Phúc chỉ đứng ở phía xa nhìn chằm chằm vào mình mà không làm gì khác, Lý Hỏa Vượng cũng lười để ý đến hắn, tiếp tục ăn bữa sáng của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây