Đạo Quân

Chương 38: Anh dương vũ liệt (3)

Chương Trước Chương Tiếp

Hoa đào hoa mai, cảnh xuân tươi đẹp, gió nhẹ phất phơ.

Trên ghế nằm dưới tán cây đầy thảo dược xanh mướt, Ngưu Hữu Đạo nằm đọc sách, chợt có mấy cánh hoa nghịch ngợm bay xuống quấy rầy.

Dưới núi bỗng có tiếng vó ngựa cộp cộp mơ hồ truyền đến, quay đầu nhìn lại, thấy mấy kỵ binh ẩn hiện đứng ở dưới vách núi đối diện, nhìn không giống như người Thượng Thanh tông, có người dẫn theo kỵ sĩ, theo thềm đá ngoằn ngoèo đi lên.

Nhìn mà xem, những năm này hắn rút ra được kinh nghiệm, bất kể có bao nhiêu người đến thì đều không liên quan tới hắn, tiếp tục xem sách của mình. Trong hoàn cảnh như vậy đọc sách cũng là hưởng thụ, kiếp trước còn chưa bao giờ có hoàn cảnh đọc sách tốt vậy đâu.

Đọc một lát lại mệt rã rời, không biết ngủ bao lâu, mơ màng tỉnh lại, lười biếng mà lật người qua lật người lại, thuận miệng biểu đạt sự lười biếng trong lòng:

- Đào hoa ổ lý đào hoa am,

Đào hoa am lý đào hoa tiên.

Đào hoa tiên nhân chủng đào thụ,

Hựu trích đào hoa hoán tửu tiền.

Tửu tỉnh chỉ tại hoa tiền toạ,

Tửu tuý hoàn lai hoa hạ miên.

Bán tỉnh bán tuý nhật phục nhật,

Hoa lạc hoa khai niên phục niên.

Đãn nguyện lão tử hoa tửu gian,

Bất nguyện cúc cung xa mã tiền.

Xa trần mã túc quý giả thú,

Tửu trản hoa chi bần giả duyên.

Nhược tương phú quý tỉ bần giả,

Nhất tại bình địa nhất tại thiên.

Nhược tương bần tiện tỉ xa mã,

Tha đắc khu trì ngã đắc nhàn.

Biệt nhân tiếu ngã thái phong điên,

Ngã tiếu tha nhân khán bất xuyên.

Bất kiến Ngũ Lăng hào kiệt mộ,

Vô hoa vô tửu sừ tác điền.

(2)

Ghi chú:

(1): Cha hổ không sinh chó con.

(2): Bài Đào hoa am ca... Lũng hoa đào của tác giả Đường Dần thời Minh. Bài thơ này được tác giả đề trong bức họa nổi tiếng Khán tuyền thính phong đồ (Ngắm suối và lắng nghe gió) hiện được lưu giữ tại Bảo tàng Nam Kinh.

Dịch nghĩa:

Trong thành hoa đào có am hoa đào,

Trong am hoa đào có tiên hoa đào.

Người tiên hoa đào trồng cây hoa đào,

Lại hái hoa đào thay cho tiền mua rượu.

Tỉnh rượu, thấy một mình ngồi trước hoa,

Say rồi lại nằm ngủ dưới hoa.

Nửa say nửa tỉnh ngày lại ngày,

Hoa rụng hoa nở năm này qua năm khác.

Thà chết già trong rượu và hoa,

Chứ không chịu quỵ luỵ trước xe ngựa.

Thú vui phú quý của người là bụi xe vó ngựa,

Duyên nghèo của ta là chén rượu cành hoa.

Nếu đem phú quý so với nghèo hèn,

Một ở đất bằng, một lên tới trời cao.

Nếu đem bần tiện so với ngựa xe,

Người phải tất tả, ta được nhàn nhã.

Người ra đi cười ta gió lớn cuồng quay,

Ta cười, người nhìn nhưng có hiểu đâu.

Chẳng thấy mộ của hào kiệt Ngũ Lăng đó sao,

Không hoa, không rượu, bị san bằng làm ruộng cày.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️