Nhưng bây giờ hối hận cũng vô ích. Cô ta nhắm mắt, tuy rằng cả người đau đớn, nhưng ý thức vẫn rất tỉnh táo, cô ta khẽ lẩm bẩm: “Hoắc Thừa Hi, xin lỗi.”
Khóe môi Giản Hề cong lên, bài học này cũng không lãng phí, cuối cùng cũng nghĩ thoáng.
Khi xe cứu thương đến nơi, Tiêu Tĩnh Di đã hôn mê, được nhân viên y tế khiêng lên xe cứu thương, giảng viên hướng dẫn của cô ta cũng theo cô ta đến bệnh viện.
Cô ta không gặp vấn đề nghiêm trọng, phản phệ không nặng, dù sao đêm qua chỉ mới làm lễ, chưa kịp tiêu hao nhiều tuổi thọ, hôm nay cũng mới gặp Hoắc Thừa Hi lần đầu, mà Hoắc Thừa Hi chẳng si mê cô ta là bao, vậy nên chỉ bị đau đớn mấy ngày. Đã làm chuyện xấu thì dù tỉnh ngộ hoàn toàn cũng phải chịu trừng phạt.
Hai người đứng bên hồ nhìn xe cứu thương rời đi, Hoắc Thừa Hi hỏi: “Còn nữa không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây