Chỉ dựa vào ánh trăng mờ nhạt, Hạ Gia Húc cũng thấy rõ hai người này là anh họ của mình và cô em gái của anh ấy! Chẳng qua… Cô em gái kia đeo một thanh kiếm sau lưng à?
“Anh họ, em ở đây!” Hạ Gia Húc giơ tay lên.
Hạ Khanh Trần và Giản Hề không để ý đến Hạ Gia Húc mà đi thẳng vào nghĩa địa. Lúc đi ngang qua Hạ Gia Húc, Giản Hề cho cậu ta thêm một lá bùa bình an, nhắc nhở cậu ta cất kỹ.
Nhìn lá bùa bình an trên tay, Hạ Gia Húc chợt nghĩ đến chuyện gì đó, vội vàng thò tay vào túi áo, ai ngờ lại chạm vào một nhúm tro. Cậu ta chợt hiểu ra, hôm nay mình được bình yên vô sự chắc là vì lá bùa mà Giản Hề cho mình hồi lần đầu gặp cô ở nhà chính.
Cô là một đạo sĩ!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây