Hồng Anh buông mi, khẽ nói: “Vâng, cảm ơn anh.”
Kết thúc lần châm cứu cuối cùng này, có phải cũng đã đến lúc cô nên rời đi không nhỉ?
Lâm Diệc Thâm đứng dậy, chuẩn bị những vật dụng cần thiết. Hồng Anh cứ thế nhìn anh loay hoay.
Kể từ khi cô đi theo họ về thành phố B, hầu như ngày nào Lâm Diệc Thâm cũng làm theo quy trình này, tận tâm tận lực chữa trị, điều dưỡng cơ thể cho cô, tắm thuốc châm cứu hết ngày này qua ngày khác, bất tri bất giác đã gần một năm. Mà hôm nay là đợt trị liệu cuối cùng, sau hôm nay cô cũng nên rời đi, chung quy cứ ở đây mãi thì cũng gây bất tiện.
Hiện giờ cô đã có thân phận người bình thường do cục an ninh đặc biệt thu xếp. Mỗi ngày Lâm Diệc Thâm cũng sẽ dạy cô kiến thức của thời đại này, về sau cô muốn tìm việc làm để tự nuôi thân cũng rất dễ, cùng lắm là đến cục an ninh đặc biệt xin việc, còn có thể trở thành đồng nghiệp của Tiểu Thất và Tinh Dữu ấy chứ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây