Cô lặng lẽ đặt điện thoại lên bàn làm việc, đứng dậy đi về phía phòng nghỉ, kiếm gỗ đào xuất hiện trên tay, trong lòng dâng lên cảnh giác, tia âm khí vừa rồi cô chưa từng gặp bao giờ, bên trong còn trộn lẫn một loại lực lượng khác cực kỳ mạnh. Nhưng khi cô đến cửa phòng nghỉ thì loại lực lượng ấy đã biến mất không để lại dấu vết. Giản Hề vươn tay định mở cửa, nhưng cửa đã tự động mở ra. Cô lùi về sau một bước, trực tiếp đâm kiếm gỗ đào về phía trước, nhưng khi thấy rõ người trong phòng, cô vội đổi hướng mũi kiếm, đồng thời ngã nhào vào lòng Hạ Khanh Trần vì quán tính. Hạ Khanh Trần không kịp suy nghĩ tại sao Giản Hề lại ở đây, vội vàng đỡ cô.
Sau khi cô đứng vững, anh hỏi: “Chẳng phải em đang đi dạo phố với Đường Tinh Dữu à? Sao lại đến công ty?”
Giản Hề đứng dậy từ trong lòng anh, đẩy anh sang một bên, vẻ mặt rất nghiêm túc: “Anh tránh ra, để em vào kiểm tra, lúc nãy em cảm nhận được một luồng năng lượng rất mạnh mà lại biến mất trong giây lát, em nghi ngờ lúc nãy có thứ dơ bẩn nào đó đến chỗ anh!”
Hạ Khanh Trần – thứ dơ bẩn: “…”
“Ủa? Sao không để lại chút khí tức nào hết vậy? Không thể nào.” Giản Hề dùng thuật truy linh mà vẫn không tìm được manh mối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây