Trong lúc nhất thời, hai đỉnh núi đều bị âm khí ngút trời bao phủ.
Tuệ Thành giận sôi máu, song khi người của địa phủ xuất hiện, hắn ta lại không giận nữa mà nở nụ cười khinh thường: “Được lắm, thế thì ta sẽ đi tìm các ngươi. Vừa lúc ta còn chưa thử thực lực của đám âm binh địa phủ kia đâu! Không biết một âm binh sẽ giúp ta tăng cường bao nhiêu tu vi nhỉ?”
Hắn ta tu luyện đã nhiều năm, từng nuốt chửng không ít âm sai âm binh. Không biết khi hắn ta xử lý hết người ở địa phủ thì có thể tự phong mình là Phong Đô Đại Đế để chơi đùa không nhỉ? Chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy thích thú.
Hắn thấp giọng niệm một đoạn chú ngữ, sau đó mở tôi mắt đen ngòm, đôi môi tím tái cong lên, biến mất sau đỉnh núi, giây kế tiếp hắn ta đã xuất hiện trong Huyền Thiên quan, đưa mắt nhìn chung quanh một lượt. Khi thấy Giản Hề, hắn ta sững sờ trong chốc lát: “Ngươi là ai?”
Giản Hề lạnh lùng nói: “Tại sao ta phải nói cho ngươi biết?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây