Giản Hề trực tiếp giật điện thoại của người đàn ông, ném thẳng xuống bể bơi. Người đàn ông trợn tròn mắt, sau đó hoàn hồn, đứng dậy đang định nhảy xuống bể bơi để vớt di động của mình lên, còn vừa đi vừa mắng Giản Hề: “Mẹ kiếp, cô bị điên hả? Vứt di động của tôi làm gì?”
Các phụ huynh chung quanh nhao nhao ngẩng đầu nhìn lên, thấy Giản Hề thì im lặng giữ chặt điện thoại của mình, sợ Giản Hề cũng sẽ vứt di động của họ xuống nước.
Cùng lúc đó, Hồng Anh đi vớt thi thể của bé trai kia lên thu hút sự chú ý của huấn luyện viên. Khi anh ta thấy Hồng Anh đến bên bờ hồ, kéo một bé trai rõ ràng đã không còn thở từ dưới nước lên, anh ta sợ hãi đến nỗi bắp chân mềm nhũn, cuống quýt chạy đến bên bờ bể bơi, kéo bé trai lên trước cả Hồng Anh rồi đặt nó lên mặt đất, bắt đầu cấp cứu cho nó, đồng thời anh ta còn hô hào người chung quanh gọi điện cho xe cấp cứu.
Bên bờ bể bơi thoáng chốc loạn hết cả lên, đám phụ huynh trong khu chờ đều nhao nhao đi tìm con mình. Còn người đàn ông đang vẩy điện thoại thì cũng vừa lên bờ vừa tìm kiếm con trai mình chung quanh. Anh ta nghĩ rằng con trai mình có thể tự bơi lội một mình từ năm 4 tuổi, huống chi hôm nay anh ta còn mua một chiếc phao bơi cho nó, chắc chắn không phải là con trai mình xảy ra chuyện đâu.
“Ba Minh Minh! Ba Minh Minh! Là con nhà anh, đứa gặp nạn là con trai Vu Minh của anh!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây