Thương Các Yến đi theo Cổ Linh Linh rời nhà gỗ. Anh ấy nhìn lướt qua lá bùa trên tay mình, khẽ lẩm bẩm: “Em trai, anh đã cố hết sức rồi, mong rằng kiếp sau em sẽ đến với thế giới này trong cơ thể khỏe mạnh.”
Nhìn người đàn ông trung niên bắt tréo chân, mặc áo sơ mi hoa hòe, đeo một chiếc vòng cổ bằng vàng ròng, tay còn xoay hai viên hạch đào, Giản Hề không khỏi cạn lời: “Ông Kỳ đúng không? Ông muốn tính cái gì?”
“Tôi ấy à? Nên tính gì bây giờ nhỉ?” Kỳ Phú Vưu quan sát Giản Hề bằng ánh mắt đầy kinh diễm, ông ta chớp mắt, hắng giọng rồi nói: “Thế này đi, cô tính nhân duyên cho tôi nhé?”
Giản Hề nhìn ông ta, ánh mắt lạnh lùng, hờ hững nói: “Chậc, có mấy đường vân nghiêng đuôi cá, chủ thê thiếp tà dâm, ông Kỳ nên giữ gìn sức khỏe thì tốt hơn. Còn nhân duyên, sẽ có một đóa hoa tươi cắm trên người ông, chẳng qua không phải là thời điểm này, ông cứ chờ một thời gian nữa sẽ gặp.”
Kỳ Phú Vưu đập tay lên bàn: “Giản Hề, cô có ý gì? Đừng cho rằng cô là em gái của Hạ Khanh Trần thì tôi sẽ sợ cô! Tôi tìm cô đoán mệnh là cho cô thể diện đấy nhé! Nhà họ Kỳ chúng tôi là gia tộc giàu nhất thành phố R, ngay cả ông cụ Hạ gặp tôi cũng phải khách sáo mấy bận, hơn nữa tôi nói cho cô biết! Kỳ Phú Vưu tôi đây coi trọng cô, chuẩn bị theo đuổi cô… Cô đeo găng tay làm gì? Cô có nghe tôi nói gì không? Tôi nói… Á! Eo của tôi! Ui cha! Mặt của tôi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây