“Đúng mà cũng không đúng, chẳng qua tình trạng hiện tại của anh ấy không tốt cho lắm. Anh ấy lên chuyến xe ma, bị nhốt bên trong được hai ngày rồi.” Giản Hề nhanh chóng thông báo tin tức mà mình tính được.
“Đúng đúng đúng, tối hai ngày trước cậu ấy tự nhiên bảo là phải về nhà lấy đồ, sau đó không có tin tức gì nữa. Bọn anh hỏi cha mẹ cậu ấy rồi, cha mẹ cậu ấy bảo là chưa từng thấy cậu ấy về nhà lần nào!” Hoắc Thừa Hi hỏi: “Giờ phải làm sao đây? Ban đêm đi chặn xe ma hả?”
Giản Hề nhìn đồng hồ: “Giờ thì đi đâu mà chặn xe ma? Chuyến xe ma sớm nhất cũng phải là chuyến xe công cộng cuối cùng, chắc bạn của anh định ngồi chuyến xe cuối cùng mà không biết vì nguyên nhân gì lại ngồi nhầm xe.”
“Thế anh đi đón em nhé!” Hoắc Thừa Hi không yên tâm để Giản Hề lái xe một mình vào buổi tối. Nhưng ngay sau đó, anh ấy lại thấy mình lo lắng thừa thãi, bởi vì Giản Hề đáp: “Không cần đâu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì anh trai em sẽ đưa em.”
Vị khách do Tô Ánh Hòa giới thiệu, Giản Hề cũng từng gặp một lần, đó là bạn của Tô Ánh Hòa từng cùng nhau chơi trò chơi trong câu lạc bộ, tên là Cao Mộng Ninh. Cô ấy là một cô gái chuyên tâm vào sự nghiệp, tự sáng lập nhãn hiệu thời trang của mình mà không dựa dẫm vào gia đình, chi nhánh mà cô ấy sắp mở lần này cũng là cửa hàng chuyên doanh thứ mười của cô ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây