Giản Hề cầm di động bên gối nhìn lướt qua, cô đã ngủ một đêm, có cuộc gọi nhỡ của Cục trưởng Vương, cô vội gọi lại cho ông ấy. Cục trưởng Vương nói rằng bên trên nghe tin cô đã giải quyết nan đề của thành phố X nên lập tức quyết định sẽ khen thưởng huân chương hạng 2 cho cô, ngoài ra còn có một triệu tiền thưởng. Ông ấy gọi điện để báo cho cô biết khi cô về trong cục sẽ phát huân chương cho cô.
Giản Hề nghe vậy thì vội từ chối, cô nói rằng đây không phải công lao của một mình cô, tất cả mọi người đều tham dự. Cục trưởng Vương bèn nói những người khác cũng đều có phần thưởng hết, Giản Hề mới không tiếp tục từ chối nữa.
Sau khi cúp điện thoại, bụng Giản Hề cũng bắt đầu đánh trống. Cô rời giường, rửa mặt thay quần áo rồi chuẩn bị ra ngoài kiếm ăn. Vừa mở cửa ra thì thấy Hạ Khanh Trần bưng một khay cơm đến, anh ấn đầu cô vào trong phòng: “Vừa nghe thấy động tĩnh trong phòng em, anh đã biết em tỉnh dậy rồi. Anh nấu mì canh suông cho em đây, mau ăn đi.”
“Mọi người đâu rồi?” Giản Hề đón tô mì trên tay anh, đặt lên bàn rồi bắt đầu dùng bữa.
“Họ ra ngoài đến nơi tổ chức để xem xét, lát nữa người thiết kế của công ty lễ cưới sẽ đến đây, rà soát lại lần cuối. À phải rồi, Diệp Trạch không đi, không biết đã tỉnh chưa, Đường Tinh Dữu đang ở cạnh anh ấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây