Ông ấy muốn tìm thần y Lâm Diệc Thâm khám bệnh nhưng tìm mãi mà không thấy tung tích của anh ấy. Sau khi biết tin y thuật của Giản Hề rất cao siêu, ông ấy vội vàng hẹn gặp trước, ai ngờ thằng cháu thứ hai trong nhà lại làm hại con gái nhà người ta. Nghe tin này, ông ấy phẫn nộ đến nỗi đổ bệnh nặng, thân thể càng suy yếu.
Thực ra ông ấy không ôm bất cứ hy vọng Giản Hề sẽ khám bệnh cho mình, dù sao nhà họ Diêm bọn họ chọc trúng em gái của Hạ Khanh Trần, không bị đuổi ra thành phố B đã là người ta rộng lượng. Nhưng không ngờ hôm qua lại nhận được thông báo đến lượt hẹn của mình, gọi ông ấy cứ đến đây là được.
“Ông cụ Diêm, ông không cần như vậy. Bệnh của ông không phải là chứng bệnh nan y gì, tôi sẽ chữa bệnh cho ông.” Giản Hề ra hiệu cho ông ấy đặt đồ xuống đất, tạm thời không từ chối để tránh ông ấy không yên lòng, lát nữa ông ấy rời đi thì lại bảo Cổ Linh Linh mang theo cho ông ấy.
Diêm Lập Khôn ngượng ngùng nói: “Cô Giản, thật sự xin lỗi cô, thằng cháu thứ hai của tôi bị cha nó chiều hư, để nó vào nhà đá cải tạo một chút có lẽ là chuyện tốt. Tôi còn phải cảm ơn cô vì không truy cứu đến cùng.”
Giản Hề cười khẽ: “Chuyện quá khứ không cần nhắc lại nữa. Bệnh của ông không phải là chứng bệnh nan y gì, lát nữa tôi sẽ châm cứu cho ông, sau đó dùng thuốc bắc hai tháng, điều trị một thời gian thì sẽ hoàn toàn phục hồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây