Thực ra cô cũng đi đường vòng. Hồi bé cô còn nhỏ, tu vi còn thấp nên cần nhờ pháp khi tăng cường tu vi để mở thiên nhãn, nhưng bây giờ tu vi của cô hoàn toàn có thể chống đỡ để cô tự mở thiên nhãn, nhưng cô lại lâm vào điểm mù tư duy, cứ cho rằng phải dùng pháp khí hỗ trợ mới mở được thiên nhãn.
Mãi đến khi đọc được giới thiệu về thiên nhãn từ dòng chữ nhỏ trên trang giấy cuối cùng trong sổ tay của lão tổ đời đầu tiên truyền lại, trong đó viết rõ người có thể mở thiên nhãn, thiên nhãn tức là cửa sổ tâm hồn, tĩnh tâm cảm nhận, dung hội hợp nhất mới có thể nhìn thấy quá khứ và tương lai.
Lúc này Giản Hề mới biết, thì ra mở thiên nhãn không cần mượn ngoại lực.
Có điều lão tổ còn ghi chú trọng điểm đằng sau, cũng như lời dặn dò của sư phụ nói với cô, đó là thiên nhãn nhìn quá khứ thì dễ, nhưng nhìn tương lai sẽ phải trả giá đắt, trừ phi liên quan đến sinh mệnh, không thì không thể dễ dàng vận dụng.
Khi thấy dòng chữ này, Giản Hề chợt vỡ lẽ tại sao sư phụ cứ nhắc đi nhắc lại mình chuyện này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây