Nghe câu hỏi này, Lý Lộ Khê suýt nữa phẫn nộ ngất xỉu. Thì ra Giản Hề chưa bao giờ để mắt đến cô ta.
Đương nhiên Giản Hề không biết cô ta đang nghĩ gì, nếu biết thì nhất định sẽ hỏi một câu: “Tại sao tôi phải để mắt đến cô? Cô là ai chứ?”
“Cô Giản thật đúng là quý nhân hay quên chuyện, lần trước cô và cô Hạ đi dạo phố, chúng ta từng gặp nhau trong cửa hàng nước hoa.” Lý Lộ Khê nghiến răng nghiến lợi “nhắc nhở”.
Nghe cô ta nhắc nhở, Giản Hề nhanh chóng nhớ ra cô ta chính là người phụ nữ có mùi nước hoa nồng nặc khiến cô hắt xì liên tục.
“À, tôi nhớ rồi, nhưng lúc ấy tôi không nói với cô câu nào, vì sao hôm nay cô lại muốn hại tôi?” Giản Hề tò mò hỏi, bởi vì cô không thể tính cho bản thân nên cô rất muốn tìm hiểu mình làm gì mà khiến cô ta hận mình, trong khi mình còn chưa nói với cô ta dù chỉ một câu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây