Giản Hề dời mắt, bình tĩnh uống một ngụm trà vẫn hơi nóng: “Bà không có bệnh, tôi không chữa được.”
Ánh mắt của bà cụ Phùng sáng ngời, nhưng bà ta còn chưa kịp lên tiếng, Giản Hề đã nói tiếp: “Tối đa 3 ngày sau, bà sẽ bỏ mạng. Về nhà chuẩn bị hậu sự sẵn đi.”
Câu nói này cứ như sét đánh, bà cụ Phùng tức khắc đứng bật dậy, vẻ mặt vô cùng kích động: “Cô Giản, mong cô ra tay tiêu diệt ả ta giúp tôi, được không?”
Giản Hề ghét bỏ nhíu mày, ngẩng đầu lên: “Tôi diệt người ta làm gì?”
Bà cụ Phùng không nén nổi cơn giận: “Ả ta là quỷ, hại tính mạng của tôi, chẳng lẽ không nên tiêu diệt sao? Đây không phải là chức trách của đạo sĩ các cô hả?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây