Nghiêm Mạo nhìn đại điện khôi phục như cũ, trong lòng dâng lên một trận chua xót.
Tự làm tự chịu.
“Ngươi trở về bẩm báo với Nhị hoàng tử, cứ nói chúng ta quen biết khi cùng Lưu Như Mộng ngồi chung một con dị thú biết bay, không có giao thiệp gì nhiều!”
Tô Hạo nhìn sắc mặt ngày càng tái nhợt của Nghiêm Mạo, nói.
Trên mặt Nghiêm Mạo lộ ra vẻ giãy dụa, nhưng cũng chỉ là giãy dụa mà thôi, trong đầu hắn bỗng nhiên phát ra một trận đau đớn dữ dội.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây