“Lục Chính Thủ này, ngày thường tỏ ra ôn hòa, nhưng vừa ra tay lại tàn nhẫn vô cùng. Ta đã xem thường hắn, hoặc là ta đã xem nhẹ sự tàn khốc của thế giới này rồi!”
Tô Hạo nhìn Lục Hào rời đi, thầm nghĩ.
“Tiểu Lưu, các ngươi dọn dẹp nơi này cho sạch sẽ. Tô Bình, ngươi cùng ta về Tô phủ trước!”
Tô Hạo không muốn ở lại đây xem đám bộ khoái dọn dẹp vết máu và thi thể, hắn chuẩn bị về Tô phủ.
Dù sao hôm nay cũng mệt mỏi cả ngày, nên về nghỉ ngơi một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây