Một lát sau, lại lần nữa có người nhấc điện thoại, một giọng nói ôn hòa mang theo chút lạnh lẽo vang lên: “Tôi là Ôn Như Quy, ai thế?
“Như Quy, là tôi, cậu biết vừa rồi tôi nhìn thấy ai không?
Ôn Như Quy nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ một cái, giọng nói vẫn rất bình thản: “Lát nữa tôi còn hai cuộc thực nghiệm phải làm, cậu có một phút thời gian.
Phác Kiến Nghĩa dùng đầu lưỡi chống má nói: “Một phút thì một phút, chuyện tôi muốn nói chắc chắn cậu sẽ cảm thấy hứng thú! Lần trước cậu bảo tôi giúp đỡ một người có phải là nữ đồng chí tên Đồng Tuyết Lục không?
Đầu bên kia điện thoại trầm mặc một lúc lâu, lâu đến mức thiếu chút nữa Phác Kiến Nghĩa cho rằng điện thoại bị mất sóng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây