Đồng Tuyết Lục giàn giụa nước mắt, lớn tiếng gào thét.
Bỗng nhiên đôi mắt lạnh như băng của Ôn Như Quy ngước lên, nhìn thoáng qua chỗ cô, sau đó lộ ra một nụ cười kỳ lạ.
“Tiểu Húc, tôi nhìn thấy một cô gái nói cô ấy yêu tôi, bệnh của tôi nghiêm trọng hơn rồi.
Đồng Tuyết Lục giật mình, chẳng lẽ Ôn Như Quy có thể nhìn thấy cô sao?
Nhưng sau đó, bất kể cô có nói gì, Ôn Như Quy cũng không hề phản ứng lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây