Đồng Tuyết Lục giật mình một cái, lập tức tỉnh táo.
Ánh mắt cô chuyển sang chiếc ghế, trên ghế không có ai cả, nhưng mà Ôn Như Quy lại nhìn chiếc ghế, cứ như đang đối thoại với ai đó vậy.
Bầu không khí quỷ dị này khiến người ta rợn cả tóc gáy. Cả người cô nổi đầy da gà.
Đồng Tuyết Lục nằm trên giường không dám động đậy, không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào, ngay cả hít thở cũng chậm lại, một giây sau lại nghe thấy Ôn Như Quy bắt đầu lên tiếng...
“Tôi biết cậu làm vậy vì muốn tốt cho tôi. Người phụ nữ kia từng khiến cha tôi hổ thẹn, khiến cha tôi trước khi qua đời cực kỳ đau khổ. Hiện giờ cậu làm vậy cũng là lấy gậy ông đập lưng ông thôi, bà ta bị trừng phạt đúng người đúng tội.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây