Lần đó khi bước ra từ nhà họ Tiêu, bà ta có lén viết thư về cho Ôn Như Quy. Trước sau cũng đã viết ba lá, nhưng mà đều như đá chìm đáy biển, chẳng có chút tin tức.
Khi còn bé cho dù bà ta có đánh đập Ôn Như Quy thế nào, anh vẫn kề cận bên bà ta như cái đuôi nhỏ.
Ban đầu lúc đánh anh, bà ta còn không biết nên ra tay như thế nào. Một là sợ bị hàng xóm phát hiện, hai là rất sợ sẽ đánh anh bị thương nặng. Nhưng mà hình như bắt nạt người khác riết sẽ bị nghiện, nhất là bắt nạt một đứa trẻ tay không tấc sắt, loại cảm giác này rất thoải mái.
Có lúc bà ta sẽ dẫn Ôn Như Quy tới những nơi xa lạ, ném anh một thân một mình trong ngõ hẻm, sau đó bà ta núp ở bên ngoài xem anh bị dọa đến mức khóc tu tu. Bà ta cảm thấy chơi rất vui.
Dường như dù cho đứa trẻ đó bị bà ta ngược đãi thế nào, đánh thế nào cũng không trách bà ta. Không ngờ bây giờ khi trưởng thành rồi anh lại biến thành người tuyệt tình như thế!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây