Trình Tú Vân và Sử Tu Năng rời khỏi nhà họ Tiêu, toàn thân đau nhức như rã ra, lửa giận thiêu đốt trong lòng.
Đột nhiên Sử Tu Năng đẩy Trình Tú Vân ra: “Bà không đi thì tôi đi, tôi phải tới đồn công an báo cảnh sát bắt con đĩ kia lại!
Con mẹ nó, đời này ông ta chưa bao giờ nhục nhã như vậy, dù thế nào ông ta cũng không nuốt trôi được cục tức này!
Trình Tú Vân bị đẩy đụng vào vách tường phía sau, lưng ma sát với vách tường, đau tới nỗi bà ta không nhịn được cũng nổi giận: “Ông muốn đi chịu chết có phải không? Vậy ông đi ngay đi, tôi không cản ông nữa, sau này nếu như bị bắt lại thì tôi sẽ coi như ông đã chết rồi!
Sử Tu Năng dừng chân, quay đầu trừng mắt nhìn bà ta: “Chị dâu nói đúng, sao năm đó tôi lại nhìn trúng cái thứ sao chổi như cô nhỉ? Nếu không phải do cô, nhà họ Sử chúng tôi cũng sẽ không biến thành như bây giờ!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây