Hai người ăn cơm xong trở về ký túc xá, từ xa đã nhìn thấy Lương Thiên Dật đang đội nắng đứng chờ dưới lầu ký túc xá, mặt bị phơi nắng đến mức đỏ bừng, vẫn đứng yên không nhúc nhích.
Đồng Tuyết Lục nhìn thoáng qua Tưởng Bạch Hủy: "Mọt sách nhà cậu lại chờ cậu dưới lầu rồi kìa, có nam sinh nào kiên nhẫn được như vậy?
Tưởng Bạch Hủy liếc cô một cái: "Chẳng lẽ giáo sư Ôn nhà cậu không kiên nhẫn được như vậy sao?
Đồng Tuyết Lục cong môi: "Cho nên tôi rất quý trọng tình cảm giữa tôi và anh ấy, nếu cậu không biết quý trọng, sau này đừng hối hận.
Tuy rằng hoàn cảnh gia đình Lương Thiên Dật khó khăn, nhưng bản thân anh ta vô cùng ưu tú, còn chắc chắn sẽ được cử đi du học, có thể nói là tương lai sáng ngời, nam sinh như vậy sẽ có rất nhiều nữ sinh ở bên cạnh nhìn chằm chằm như hổ rình mồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây