Trong lòng Cao Mẫn vừa cảm động vừa khó chịu: “Em cũng yêu anh Tuấn Dân. Em yêu anh hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này. Em xin lỗi vì không thể dâng hiến tất cả những gì tốt nhất cho anh, là em sai hu hu hu...
Sử Tuấn Dân nhíu mày, thở dài một hơi, nói: “Lần trước sau khi nghe em nói xong, anh đã từng nghĩ sẽchia tay với em. Nhưng mà từ đầu đến cuối anh vẫn không thể bỏ được em. Em dơ bẩn như thế, anh không thể không có chút khúc mắc, đều là do em hại anh đau khổ như vậy!
Cao Mẫn cắn môi dưới, nước mắt chảy dài: “Xin lỗi, rất xin lỗi. Em không muốn khiến anh đau khổ như vậy. Tuấn Dân, anh nói cho em biết đi, em nên làm gì mới khiến anh không phải đau khổ nữa?
Đôi mắt đen ngòm của Sử Tuấn Dân nhìn cô ta: “Để bồi thường cho anh, có phải em nguyện ý làm tất cả mọi chuyện vì anh không?
Cao Mẫn gật đầu như giã tỏi: “Em đồng ý. Chỉ cần có thể khiến anh thôi không đau khổ, dù anh có bảo em đi chết em cũng nguyện ý!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây