Đợi đến khi ăn cơm xong, mọi người ai về nhà nấy ai tìm mẹ nấy.
Trên đường về nhà, thấy lông mày cô hơi nhíu lại, Ôn Như Quy nhẹ nhàng hỏi: “Em đang lo lắng chuyện đồng chí Khương Đan Hồng à?
Đồng Tuyết Lục ngẩng đầu: “Anh nhìn ra được?
Ôn Như Quy gật đầu: “Số lần em nhìn đồng chí Khương còn nhiều hơn so với nhìn anh.
Lời này nói ra còn tủi hờn, giống như một đứa trẻ đang ghen tị.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây