Tiêu Thừa Bình nói xong, hai mắt rực sáng nhìn Phương Tĩnh Viên, tim đập như sấm.
Anh ta cảm thấy mắt mình mù mới coi trọng cô ấy, cô ấy có thể cũng mù một chút coi trọng mình được không?
Khuôn mặt Phương Tĩnh Viên giống như đổ cả cửa hàng màu nhuộm vào, lúc đỏ lúc trắng, tức giận đến mức lạnh lùng cười một tiếng: “Ha hả.
Tiêu Thừa Bình thấy mặt cô ấy đỏ bừng lên, lập tức vui như mở cờ trong bụng.
Cô ấy cười vui vẻ như vậy, còn đỏ mặt xấu hổ, chắc chắn là cũng có ý với mình, đáng yêu quá.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây