Người vừa đi, phòng bệnh lập tức yên tĩnh lại, tiếng thở hổn hển do Đồng Chân Chân phát ra càng rõ ràng hơn.
Đồng Tuyết Lục đứng ở chỗ cách cô ta một cánh tay: “Tôi đã đến đây rồi, cô muốn nói gì với tôi?
Bắp thịt trên mặt Đồng Chân Chân lại run rẩy một chút, trợn mắt nói với Đồng Tuyết Lục: “Cô, có phải cũng sống lại hay không?
Đồng Tuyết Lục gật đầu, hạ giọng nói: “Tôi không chỉ sống lại giống như cô, hơn nữa tôi còn lấy được một bảo bối tốt, thứ đó có thể giúp tôi hút đi vận may của cô.
“Vốn dĩ đời này của cô nên thuận buồm xuôi gió, không những có thể trở thành người trên người, hơn nữa còn con cháu đầy đàn, đáng tiếc vận may của cô đã bị tôi hút hết rồi, cho nên cô mới sắp chết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây