Đến buổi tối, Phương Tĩnh Viện mang vẻ mặt tức giận đi tới tiệm cơm.
Thấy dáng vẻ này của cô ấy, Đồng Tuyết Lục tò mò hỏi: “Ai chọc cậu thế?
Phương Tĩnh Viện vừa nhai thịt bò, vừa hung hăng nói: “Để tôi kể cho cậu nghe, hai ngày nay mẹ tôi nói muốn giới thiệu cho tôi một thanh niên trẻ tuổi tài năng, bà ấy nói đối phương không chỉ có tướng mạo ngang ngửa Phan An, còn có tài trí hơn người, còn nói tớ bỏ lỡ mối này sẽ không có mối nào tốt hơn đâu, cậu có biết người bà ấy nói là ai không?
Đồng Tuyết Lục: “Không phải cậu nói sau này chỉ tìm người xấu thôi sao?
Phương Tĩnh Viện bị nghẹn một chút, đỏ mặt nói: “Đó là vì khi ấy tức giận quá tôi mới thuận miệng nói vậy thôi, nếu sau này tôi tìm một người xấu xí, rồi sinh ra đứa con cũng xấu giống đối phương thì phải làm sao bây giờ? Cho nên tôi nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy vẫn nên tìm người nào đó có vẻ ngoài đẹp một chút, nhưng mà đây không phải trọng điểm, trọng điểm là cậu có biết tôi đã gặp ai không?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây