Ôn Như Quy đè lên người cô, mắt không chớp lấy một cái, nhìn cô đăm đăm, trong mắt hiện lên đầy vẻ ái muội, và cả một chút gì đó không giống bình thường.
“Như Quy?
Đồng Tuyết Lục nhạy cảm phát hiện ra anh không giống ngày thường, cô nhẹ giọng gọi tên anh một tiếng.
Ôn Như Quy không hé răng, một tay vẫn nắm lấy cổ tay cô.
Đồng Tuyết Lục dùng tay còn lại chọc vào ngực anh: “Mau đứng dậy đi, để lát nữa có người nhìn thấy sẽ không tốt đâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây