Đồng Tuyết Lục trợn trừng mắt, không thể tin nổi nhìn anh: “Anh... Anh vừa nói gì?
Không biết vì Ôn Như Quy vẫn còn sốt hay là thẹn thùng mà khuôn mặt lại lần nữa đỏ lên: “Anh muốn... Chứng minh trong sạch.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa kính bắn vào trong phòng, cả gian phòng lúc sáng lúc tối, khiến đôi mắt anh có thêm một tia u ám thâm thúy, nhưng ánh nhìn lại rất chuyên chú, nóng bỏng. Đồng Tuyết Lục nhìn anh, dưới ánh mắt chăm chú ấy, cô khẽ duỗi ngón trỏ ra nhấc cằm anh lên: “Anh muốn chứng minh trong sạch thế nào?
Nếu như để người khác nhìn thấy cảnh này, chắc chắn sẽ cho rằng Đồng Tuyết Lục đang đùa giỡn con trai nhà lành.
Còn sự thật... Chính là như thế, Ôn Như Quy nằm trên giường, Đồng Tuyết Lục ngồi bên mép giường, một tay nâng cằm anh lên, nhìn kiểu gì cũng giống nữ lưu manh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây