Tiếng thở dài ấy so với tiếng trâu thở còn lớn hơn, Đồng Tuyết Lục muốn không nghe thấy cũng không được.
Qua nhiều ngày như vậy, Đồng Tuyết Lục coi như cũng đã thân quen với ông lão này rồi, vì thế cô qua đó hỏi: “Ông ơi, sao ông thở dài thế?
Ông Ôn lại thở dài một hơi, lắc đầu: “Con cháu bất hiếu, làm lòng ông khó chịu!
Đồng Tuyết Lục: “...
Ông Ôn: “Con trai ông là loại chày gỗ nửa ngày không nói một câu, cháu trai ông cũng thế, bọn họ để một mình lão già góa bụa này ở nhà, ngày thường ông muốn tìm người nói chuyện cũng không biết nói với ai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây