Nghĩ đến dáng vẻ trong mộng khi cô gọi mình là anh yêu, cả người Ôn Như Quy lại tê dại, như có dòng điện chạy khắp cơ thể.
Một tát sau, Ôn Như Quy nhắm mắt lại lần nữa.
Anh muốn, bị cô chơi lưu manh thêm một lần nữa.
**
Buổi sáng khi thức dậy, cơn gió thu ào ạt thổi bên ngoài, cuốn lá khô rơi rụng xào xạc, dưới đất phủ đầy lá úa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây