Khương Hoa Vinh run rẩy, cả người lạnh toát, đôi mắt hoảng sợ mở to nhìn đối phương: “Không, chắc chắn các anh lầm rồi, Khương Hoa Vinh tôi một lòng vì dân vì nước, cả đời này tôi chưa bao giờ làm ra bất cứ chuyện gì có lỗi với đảng, có lỗi với tổ chức, có lỗi với nhân dân, các anh không thể đối xử với tôi như vậy!
Khóe miệng của người đàn ông trung niên kia hơi mím lại, trong mắt tràn đầy ý cười trào phúng: “Nếu ông đã không làm, vậy thì ông lo lắng cái gì? Quốc gia sẽ không oan uống bất kỳ người tốt nào!
Khương Hoa Vinh nghẹn lời, sắc mặt tái nhợt, miệng há hốc ra thở hổn hển, giống như con cá bị người ta ném lên bờ.
“Các cậu, mang ông ta về!
Khương Hoa Vinh cố gắng giãy giụa trước khi chết: “Tôi không đi, nếu như tôi đi với các anh thế này, người khác sẽ nghĩ tôi thế nào? Cho dù sau này các anh có chứng minh tôi vô tội, thì danh dự và nhân cách của tôi vẫn bị tổn hại như cũ!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây