Đồng Tuyết Lục móc một xấp tiền trong túi xách ra đưa cho cô ta: “Cô Mã, chỉ cần cô bằng lòng cầu xin giúp em trai tôi, dù nhiều hơn nữa tôi cũng nguyện ý đưa cho cô.
Mã Mai sợ tới mức vội vàng gạt tay Đồng Tuyết Lục ra: “Cô làm cái gì vậy? Mau lấy về đi!
Đồng Tuyết Lục thu tiền lại, nói: “Cô Mã, chúng tôi thật sự biết sai rồi, cầu xin cô giúp đỡ chúng tôi đi mà, nhà tôi có tiền an ủi do chính phủ và nhà xưởng đưa cho, nếu cô muốn, tôi có thể đưa cho cô hết!
Hai mắt Mã Mai đột nhiên lóe sáng: “Sau giờ tan học, cô đến hẻm nhỏ sau trường chờ tôi, nhớ rõ, không được để cho bất cứ kẻ nào biết việc này, nếu không tôi sẽ mặc kệ cả nhà các người. Đồng Tuyết Lục giả vờ vô cùng vui vẻ: “Vâng vâng, tôi sẽ lập tức về nhà mang tiền đến đây, hết giờ học tôi qua bên kia chờ, cô Mã nhất định phải đến đó.
Mã Mai kiêu ngạo gật đầu. Đồng Tuyết Lục cúi đầu mỉm cười ra về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây