Nghe thấy thế Ôn Như Quy lập tức căng thẳng, tay lái xe run rẩy một cái.
Đồng Tuyết Lục ngẩng đầu nhìn về phía hai vành tai của anh, quả nhiên lại nhìn thấy hai bên tai đều đỏ ửng.
Cô cố nén cười, hỏi lại: “Đồng chí Ôn, anh không nghe thấy lời tôi nói à?
Ôn Như Quy căng thẳng đến mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, một lúc lâu sau anh mới nói: “Ừ, tôi nghe Kiến Nghĩa nói, công an càn quét chợ đen rất nghiêm ngặt, sau này tốt nhất cô đừng tới nơi đó nữa.
Giọng anh từ trước đến giờ đều dễ nghe như vậy, trầm trầm ấm áp, như mật ngọt truyền đến theo cơn gió mát, khiến người ta cảm thấy ngọt ngào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây