Bạch Phiêu cười nói: “Không phải còn có mẹ chăm sóc con sao?”
Hồ Khả Nhi khựng lại, hơi mềm lòng, nhưng rất nhanh đã gạt bỏ suy nghĩ trong đầu, nếu ả mang theo Bạch Phiêu thì cuộc sống sau này sẽ không dễ dàng gì. Hồ Khả Nhi lấy ra một chiếc vòng tay bằng vàng từ trong ngực, hai mắt Bạch Phiêu sáng rực.
Hồ Khả Nhi nhét chiếc vòng vào tay nàng ta: “Đây là của của hồi môn cuối cùng mẹ giấu cha con, cũng có thể đổi được hơn ba mươi lượng bạc, giờ mẹ đưa nó cho con. Con mau giấu kỹ đi, cứ xem nó là tiền riêng của con.”
Bạch Phiêu vui vẻ nhận lấy: “Mẹ, hôm nay sao mẹ hào phóng vậy, còn cho con cả một cái vòng tay bằng vàng?”
“Cái này… không phải con lớn rồi sao, nhất định phải có trang sức đàng hoàng. Mẹ thấy con đã mơ ước chiếc trâm cài tóc bằng vàng của nhị tỷ Liễu gia từ lâu rồi, giờ mẹ cho con một cái, không phải so bì với người khác.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây