Mạch Tuệ nở nụ cười, giọng nói lạnh lẽo: “Đối xử với tỷ như vậy thì sao? Chẳng phải tỷ cũng làm vậy với đệ đệ và muội muội của ta à? Bạch Phiêu, tỷ coi ta là con mèo bệnh không lên tiếng đúng không? Sau này tỷ còn dám đụng vào đệ đệ và muội muội của ta thử xem? Ta cho tỷ biết, hai nhà chúng ta nước sông không phạm nước giếng là tốt nhất. Nếu không, có chết ta cũng phải kéo các người theo cùng.”
Một hơi thở lạnh lẽo đáng sợ bao trùm lưng của Bạch Phiêu, nàng ta khóc lóc hét lên: “Ngươi điên rồi! Điên rồi... Gia gia, tiểu thúc, mau cứu cháu...”
Trước khi đến Mạch Tuệ đã nghe ngóng được phu thê Bạch Nhật Mạnh không có ở nhà, Bạch lão cha và Bạch Thiên Tường cũng nằm trên giường, vì vậy nàng mới không sợ hãi cầm theo rìu tới nhà báo thù.
Quả nhiên chỉ nghe thấy chén trà trong nhà vỡ nát, giọng nói của Bạch Thiên Tường truyền ra: “Phiêu Nhi, là ai bắt nạt cháu!?”
Mạch Tuệ cương quyết đè Bạch Phiêu, cao giọng nói: “Hôm nay Bạch Phiêu bắt nạt đệ đệ và muội muội ta, ta đánh trả lại, sau này nếu các người lại tới gây chuyện thì đừng trách ta không nể mặt cùng thôn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây