“Vậy là ngươi đang tin tưởng ta hay là tàn nhẫn với ta tàn nhẫn đây...” Tiêu Như Dã thì thào.
Trước đây chúng ta đã có mâu thuẫn, nhưng… bỏ qua những chuyện đó thì ngươi là một người rất tốt, là một tướng quân tốt của Nam quốc.
Những ngày tháng sau đó, ta có thể cảm nhận được ngươi đối xử với ta rất chân thành, yêu thương ta như một huynh trưởng thật sự, dù ngoài miệng ta chẳng nói được lời nào tốt đẹp, nhưng trong lòng ta đều hiểu. Ta không có gì để báo đáp ngươi cả, chỉ để lại hai viên thuốc cuối cùng của ta cho ngươi.
Viên màu đỏ ngươi đã từng uống rồi, dùng để cầm máu, ngươi là tướng quân, chiến trường nguy hiểm, đao kiếm không có mắt, hi vọng lúc nguy cấp có thể cứu mạng ngươi. Viên màu xanh có thể gây tê, nếu bị thương đau đớn đến chịu không nổi có thể uống nó, trên đời không có quy định nam nhân không được sợ đau.
Tiêu Như Dã chớp đôi mắt đang nóng dần lên, giọng hơi nghẹn ngào khịt mũi một cái: “Bản tướng quân mới không sợ đau ...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây