Nữ nhân kia vội vàng thu hồi ánh mắt, nhún người nói: “Vâng, thần thiếp biết sai.”
Giọng nói nhẹ nhàng mềm mại, giọng điệu lại giòn vang như những viên sữa tươi chiên vàng, bên ngoài vàng giòn, bên trong ngọt mềm, từng chữ được nhấn nhá nhẹ nhàng lưu loát, hệt như tiếng ngọc va chạm vào nhau khi tấm màn che được vén lên. Rất giống giọng của Liễu tỷ tỷ.
Mạch Tuệ không nhịn được nhìn qua, nữ nhân kia vẫn cúi đầu, đợi đến khi Nguyên Dận gọi nàng nàng ấy đứng dậy, Mạch Tuệ mới có thể nhìn rõ.
Nguyên Dận nhìn hành động của Mạch Tuệ, cảm thấy hơi kỳ lạ, hắn ta lập tức bảo người đứng dậy. Hắn ta còn chưa kịp hỏi Mạch Tuệ rằng có phải người người biết nhau không thì đã thấy nàng kích động nhào đến, ôm chầm lấy phi tần của mình.
Liễu Nhược Mi sợ đến mức chưa kịp hoàn hồn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây