Nó hy vọng vượt qua mùa đông này, khi Mạch Tuệ nghĩ đến mùa đông năm nay có thể kéo dài thêm một năm thì như có một tảng đá lớn đè nặng trong lòng khiến nàng ngột ngạt lại khó chịu.
Đúng lúc này, một ăn mày nhỏ im hơi lặng tiếng nãy giờ nhân lúc mọi người lơ đãng đã giành quần áo chạy đi.
“Vương Cẩn Đản, ngươi chơi xấu!” Ăn mày nhỏ hoảng hốt vội vàng đuổi theo.
“A!” Mạch Tuệ phản ứng kịp cũng đuổi theo nốt. Đúng lúc này, Tiểu Quay bỗng nhiên lăn ra khỏi đống quần áo, cái đầu hồng hồng lăn lông lốc trên mặt đất mấy lần, cả đám ăn mày nhỏ đều không chú ý tới nó.
Tiểu Quai ngẩng đầu nhìn gương mặt quen thuộc, lập tức ẩn thân bay về phía Mạch Tuệ, sau đó đáp xuống vai nàng, ấm ức cọ đầu vào cằm nàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây